Chiều sâu đội hình là thứ Real Madrid đảm bảo khả năng vô địch

Hơn hai giờ trôi qua kể từ khi tiếng còi chung cuộc vang lên trong chiến thắng 3-0 của Real Madrid trước Cadiz và một số cầu thủ của họ vẫn còn ở bên trong phòng thay đồ sân Santiago Bernabeu xem trên TV khi chính thức biết mình là nhà vô địch. Nhưng thực sự, họ đã biết từ lâu. Đấy chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi. Danh hiệu cuối cùng được mang đến nhờ chiến thắng 4-2 của Girona trước Barcelona cách đó 681 km về phía đông bắc, để đưa Real Madrid đến chức vô địch ở vòng 34. Họ đã không lên một chiếc xe buýt mui trần để đi từ Castellana đến Cibeles, mặc dù vậy, người hâm mộ đã tụ tập quảng trường có bức tượng nữ thần sinh sản. Real còn nhiều việc phải làm, đó là trận đấu với Bayern Munich sẽ đến vào tối thứ Tư. Nhưng quan trọng hơn, chức vô địch La Liga khó mà thoát khỏi tay họ.

Nó đã được một thời gian rồi. Hai tuần trước đó, Jude Bellingham đã ghi bàn thắng ở phút 94 để giành chiến thắng trong trận kinh điển, đối thủ cuối cùng còn lại của họ đã bị loại, nếu chúng ta thực sự có thể gọi Barcelona như vậy. Hai tháng trước, họ đã vượt qua 4 điểm so với kẻ thách thức thực sự, đó là Girona. Đây là đội bóng thú vị nhất, đáng ngạc nhiên nhất mùa này nhưng họ sẽ không vô địch. Về phần Atletico Madrid, đội duy nhất đánh bại Real cả mùa giải, họ thậm chí còn bỏ cuộc sớm trước Giáng sinh. Đây không phải là một cuộc đua; cuối cùng thì đó là một cuộc diễu hành phô trương sức mạnh của Real mà thôi.

Cái đêm Girona thua 0-4 trước Madrid vào tháng 2, HLV Michel Sanchez của đội bại trận cất lời mang theo chút nhẹ nhõm, như thể ông đã được giải thoát khỏi một lời nỗi áp lực, một nghĩa vụ mà ông phải gánh vác thay cho người khác: “Khi bạn đối mặt với những người giỏi như thế này, bạn sẽ nhìn thấy thực tế của chính mình và đây không phải là giải đấu của chúng tôi” ông nói.

Đó chắc chắn là của Real dù những tuần lễ đầu tiên sau chiến thắng đó thì vẫn chưa cho thấy sự thống trị – nhưng với 4 trận còn lại, họ dẫn trước Girona 13 điểm (hơn Barcelona 14 điểm). Khoảng cách được tạo ra quá lớn và quá nhanh. Họ cho thấy đơn giản là mình chỉ giỏi hơn , quá tốt so với những người khác. Ngay cả khi bản thân họ có vẻ không tốt đến thế.

Đứng đầu từ tuần 1 đến tuần thứ năm, rồi tuần thứ tám đến tuần 11 và 14 đến 19, họ lại dẫn đầu từ tuần 21 và không bao giờ bỏ ngôi số 1 lần nào nữa. Họ thống trị mọi số liệu có ý nghĩa. Họ ghi nhiều bàn thắng hơn và thủng lưới ít hơn bất kỳ ai, thực hiện nhiều đường chuyền và rê bóng hơn, tạo ra nhiều cơ hội hơn và có nhiều cú sút hơn. Không ai giành được tỷ lệ tắc bóng hoặc đấu tay đôi cao hơn, cũng như giữ sạch lưới nhiều hơn.

“Có hai loại HLV: những người không làm gì và còn lại là luôn biết cách gây ra nhiều thiệt hại,” Carlo Ancelotti nói trong tuần này. “Nói cho cùng, bóng đá thuộc về các cầu thủ, nên quan trọng là bạn phải biết xử lý nó”. Vào cuối trận đấu với Girona, Ancelotti cho rằng Vinicius là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Ai là người tiếp theo? “Bellingham”, ông nói. “Rồi kế đến? Rodrygo… Thứ tư: Kroos… Valverde, Camavinga…” Bản danh sách rất dài cho các lựa chọn của HLV.

Đó là một Ancelotti cổ điển. Ông luôn từ chối coi mình là một phần quan trọng của thành công. Rất khó tìm ra một từ ngữ đúng đắn để mô tả những gì mà Ance đã làm. Ông lặng lẽ tiếp tục tìm kiếm giải pháp. Sử dụng ai, ra sao là thứ bí kíp không ai có thể học theo được.

Trong chiến thắng 3-0 trước Cadiz hôm thứ Bảy, thủ thành Thibaut Courtois xuất phát trong khung thành, thực hiện một pha cứu thua quyết định khi tỷ số là 0-0. Đây là lần đầu tiên anh thi đấu cả mùa giải sau khi dính chấn thương dây chằng chéo. Nghĩa là Real chơi cả mùa để vô địch mà không có người gác đền số 1 của mình. Có một chút nghi ngờ về năng lực của Andriy Lunin khiến Real Madrid vội vàng ký hợp đồng với Kepa Arrizabalaga để phòng hờ nhưng thủ thành người Ukraine trở thành lựa chọn số một và chỉ có hai thủ môn tại La Liga có tỷ lệ cản phá tốt hơn anh mà thôi.

Trong khi đó, tại trận Cadiz, Militao mới chỉ đá trận thứ ba trong mùa còn David Alaba vẫn chưa trở lại sau chấn thương đầu gối. HLV Ancelotti từng ví các chấn thương của họ ở vị trí trung vệ là “kỷ lục thế giới” nhưng ông không than phiền quá nhiều, thay vào đó là tìm ngay giải pháp. Khi thiếu những người trên, Antonio Rudiger là hậu vệ xuất sắc nhất, Tchouaméni không phải là sở trường nhưng vẫn chơi ở vị trí trung vệ cực kỳ xuất sắc. Dani Carvajal cũng vậy. Lucas Vazquez và Eduardo Camavinga đã thể hiện tốt ở vị trí hậu vệ cánh.

Toni Kroos, người tưởng là sắp ra đi, được cho là cầu thủ xuất sắc nhất La Liga mùa này ở một hàng tiền vệ được tái cơ cấu. Trong trận đấu với Cadiz, tiền vệ người Đức thực hiện 1.999 đường chuyền và có 7 pha bóng mở ra cơ hội. Với việc Karim Benzema bất ngờ ra đi sớm hơn một năm so với thời điểm Kylian Mbappe đến, HLV Ancelotti cũng đã phát minh ra một vai trò tiền đạo mới cho Jude Bellingham, và tuyển thủ Anh đã trở thành cầu thủ ghi bàn hàng đầu của giải đấu trong giai đoàn đầu mùa giải.

Bất chấp nỗi thất vọng khi phong độ sụt giảm từ tháng Hai đến nay, thì mùa giải này vẫn thuộc về Bellingham, người đã tham gia trực tiếp vào 22 bàn thắng. Vinicius phải vật lộn với chấn thương và mới chỉ đá chính 20 trận ở La Liga nhưng đã ghi 13 bàn và cung cấp 5 đường kiến ​​tạo. Rodrygo thì có con số tương ứng là 10 và 5. Không ai chơi nhiều phút hơn Fede Valverde, người mà vấn đề duy nhất theo Ancelotti là anh ta không đủ kiêu ngạo.

Vào đầu mùa giải, mọi chuyện có vẻ không hề đơn giản nhưng Real Madrid đã tìm ra cách. Girona là câu chuyện của mùa giải và Madrid đã vượt qua họ vào cuối tháng 9. Trước Barcelona, ​​​​họ đã thắng hai lần. Chỉ có trận hòa 0-0 trước Rayo Vallecano là lần duy nhất họ không ghi được bàn nào. Real Madrid đã tìm ra cách, tuần này qua tuần khác, cho đến khi họ dẫn trước phần còn lại một khoảng cách rất xa.

Hồ Việt.

Nguồn: Báo Sài Gòn Giải Phóng.


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *