Bốn chiến thắng trong 7 trận gần nhất khiến cho vị trí của Tottenham không thay đổi nhiều. Họ vẫn còn cơ hội lọt vào top 4, và mùa giải này nhìn chung có cảm giác tích cực. Họ kém Aston Villa 6 điểm nhưng còn trong tay 2 trận chưa đấu và hơn 2 đội bám đuổi là Newcastle và Man United khoảng cách lên đến 10 điểm.
Họ có thể không có bất kỳ cơ hội nào để chấm dứt sự chờ đợi một chiếc cúp, nhưng việc trở lại Champions League sẽ là một trong những mục tiêu chính khi bắt đầu mùa giải. Tuy nhiên, HLV Ange Postecoglou đã nhiều lần khẳng định rằng việc trở lại Champions League không phải là mục tiêu của ông. Thay vào đó, là một điều gì đó ít cụ thể hơn – ông ấy muốn thấy bằng chứng cho thấy đội đang tiến bộ trên sân.
“Điều quan trọng hơn là đến cuối năm nay, chúng tôi có một đội sẽ thách thức chức vô địch năm sau và tiếp tục phát triển”, nhà cầm quân người Australia nói vào tháng trước.
Ông lấy dẫn chứng mùa giải mà Newcastle đã trải qua sau khi giành quyền tham dự Champions League năm ngoái như một câu chuyện cảnh báo cho Spurs. Việc tham dự giải đấu hàng đầu châu Âu thực sự không giúp ích được gì cho đội của Eddie Howe trong mùa giải này. Họ sẽ kết thúc giải đấu mà không có danh hiệu nào và gần như chắc chắn nằm ngoài top 5.
Nhưng vấn đề là nếu Spurs kết thúc mùa giải này với sự thất vọng – những màn trình diễn gần đây cho thấy họ đang sa sút – đồng thời bỏ lỡ Champions League, thì sẽ rất khó để đánh giá cao bất kỳ tiến bộ nào họ đã đạt được. Người hâm mộ đặc biệt khao khát được trở lại sân khấu vĩ đại nhất châu Âu.
Phong độ gần đây không hẳn là thảm hại, nhưng trận thua 0-4 trước Newcastle ở trận đấu gần nhất cho thấy mọi lo ngại rằng Spurs đã kiệt sức trong vài tuần cuối cùng của mùa giải có thể là sẽ xảy ra. Kể từ chiến thắng 4-0 trước Aston Villa – được coi là một trong những màn trình diễn hay nhất của đội dưới thời Postecoglou – Tottenham có hai trận thắng, hai trận thua và một trận hòa. Và những chiến thắng – trên sân nhà trước Luton và Nottingham Forest – lại không phải là màn trình diễn đáng ngợi ca. Họ cần một bàn thắng muộn của Son Heung-min để tiễn Luton, và trận đấu với Forest có thể đã rất khác đối thủ tận dụng tốt cơ hội hơn.
Cuộc khủng hoảng chấn thương và án treo giò vốn gây khó cho họ hồi cuối năm, nay đã dịu bớt từ lâu, và Postecoglou đang làm việc với một đội hình gần như hoàn toàn sung sức trong thời gian gần đây. Thế nhưng, có đầy đủ cầu thủ là một chuyện, giúp họ chơi tốt hơn có vẻ là chuyện khác.
James Maddison đã thành công rực rỡ kể từ khi gia nhập từ Leicester vào mùa hè năm ngoái. Tuy nhiên, ảnh hưởng của anh đã suy yếu trong nửa sau của mùa giải và phong độ của anh bị ảnh hưởng từ thành tích của CLB. Các đối thủ nhắm vào Maddison nhiều hơn, chỉ có Jordan Ayew (3,4 lần mỗi 90 phút) bị phạm lỗi thường xuyên hơn ở Premier League mùa này so với Maddison (3,2) trong số những cầu thủ có hơn 1.000 phút thi đấu. Sau khi ghi 3 bàn thắng và 5 đường kiến tạo trong 9 trận đầu tiên ở Premier League cho Spurs, anh chỉ có 1 bàn thắng và 2 đường kiến tạo trong 13 trận gần nhất. Chấn thương và vai trò chiến thuật quan trọng đã khiến cho phong độ của anh bị ảnh hưởng.
Tottenham chưa phải đối mặt với lịch thi đấu dày đặc như nhiều đối thủ của họ từng trải qua. Họ không thể vượt qua vòng loại châu Âu mùa này và chỉ chơi 3 trận ở 2 giải đấu cúp do bị loại khá sớm, thế nhưng việc HLV Postecoglou dùng quen một đội hình, không luân phiên nhiều, dẫn đến mệt mỏi cả chân lẫn đầu. Ngoài ra, nhiều cầu thủ mà ông tin cậy đều còn trẻ, thiếu kinh nghiệm và mới đến Premier League. Trong số 10 cầu thủ mà ông cho ra sân nhiều phút nhất mùa này, có 5 cầu thủ chơi mùa giải đầu tiên ở giải đấu hàng đầu nước Anh.
Guglielmo Vicario, Destiny Udogie, Pape Sarr, Micky van de Ven và Pedro Porro là những người được đảm bảo đá chính cho Spurs khi họ khỏe mạnh và sẽ hiếm khi được nghỉ ngơi nhưng tất cả vẫn đang ở giai đoạn hòa nhập ở Premier League. Vì vậy, có lẽ không có gì đáng ngạc nhiên khi đội bóng Tottenham này đã không thể phát huy hết tiềm năng của mình trong cả một mùa giải. Sự ổn định là điều xa xỉ với đội bóng này.
Một lý do khác khiến Tottenham thất thường và cầu thủ họ mệt mỏi hơn, đó là lối chơi quá cởi mở theo triết lý Angie-ball. Chỉ số bàn thua dự kiến của Tottenham lên đến 53,9 xG (lọt lưới 49 bàn), tức là chỉ hơn được 8 đội, chưa kể thủ thành Vicario đã phải ra tay cứu nguy nhiều lần trước khung thành Tottenham. Thủ môn người Italy đã cản phá được 5,3 bàn thắng nhờ những pha cứu thua không tưởng cao thứ ba trong số tất cả các thủ môn ở Premier League.
Tottenham cũng là đội đứng thứ 3, sau Manchester United (14,8) và Burnley (14,3), về số bàn thua dự kiến từ các tình huống cố định mùa này (13,8). Đó là một vấn đề khác cho thấy sự thiếu kinh nghiệm. Thời gian trôi qua, Vicario cùng các trung vệ Van de Ven và Cristian Romero sẽ ngày càng tự tin hơn và có lẽ sẽ học cách đối phó tốt hơn với áp lực mà họ phải chịu trong các tình huống cố định. Đội ngũ này cần thời gian để phát triển và cải thiện.
Sau khởi đầu thực sự phi thường dưới thời Postecoglou, rất nhiều người hâm mộ đã điều chỉnh kỳ vọng của họ cho mùa giải. Tuy nhiên, thực tế là Tottenham vẫn đang ở giai đoạn đầu của kỷ nguyên mới này với lối chơi rất mới và một đội bóng rất mới. Họ đã vượt qua sự mong đợi và cần có một cái nhìn dài hạn hơn về thành công của họ.
Đợt trận khó khăn trước mặt khi phải đối mặt với cả ba đội thách thức danh hiệu, bắt đầu với Arsenal trong trận derby bắc London một tuần vào Chủ nhật, sẽ là phép thử cho Tottenham về triển vọng của họ ở mùa giải sau.
Long Khang.
Nguồn: Báo Sài Gòn GIải Phóng.
Leave a Reply