Cơ thể quằn quại của anh ngã xuống. Khuôn mặt anh nhăn lại vì đau đớn. Cảm giác tội lỗi bủa vây anh, nước mắt tuôn rơi và một vòng luẩn quẩn lại bắt đầu.
Đây là câu chuyện Messi-Argentina trong hơn một thập kỷ. Chính khuôn mẫu tàn khốc đã ràng buộc anh với đất nước của mình và phá hủy giấc mơ trọn vẹn của họ.
Người Argentina chửi rủa, trách móc và tra hỏi: Anh có quan tâm đến đội tuyển quốc gia không? Sao trông anh có vẻ không hứng thú thế? Tại sao anh luôn gục ngã bất cứ khi nào khoác lên mình đồ trắng và xanh da trời của ởvì Albiceleste?
Cơn đau ở cả thể xác lẫn tâm hồn. Anh thất bại vào năm 2010. Anh thất bại vào năm 2011. Anh “bị tiêu diệt”, như đồng đội Angel Di Maria đã nói, sau thất bại ở World Cup 2014. Tại Copa America 2016, anh thất bại. Đó đã là trận thua tại chung kết thứ ba liên tiếp, khiến tinh thần anh tan nát. “Mọi chuyện đã kết thúc” anh nói với các phóng viên vào đêm muộn hôm đó ở New Jersey. “Đội tuyển quốc gia đã kết thúc đối với tôi.”
Cuối cùng anh đã trở lại tham dự World Cup 2018. Nhưng ở đó, trên sân khấu lớn nhất, anh lại héo mòn. Ở đó, cứ bốn năm một lần, anh lại phải gánh một gánh nặng không thể chịu nổi. Ở đó, với hàng tỷ người mong đợi, anh lại kể câu chuyện buồn tương tự này cho toàn thế giới. Mỗi kỳ World Cup đều trở thành một chương, ghép lại với nhau, đau khổ tuôn trào — cho đến khi một giải đấu khác đã thay đổi nó mãi mãi.
Chính Copa America – giải vô địch Nam Mỹ bốn năm một lần, mà phiên bản thứ 48 sắp diễn ra tại Mỹ – đã cởi trói cho Messi vào năm 2021 và mở đường cho anh đến đỉnh cao bóng đá. Sau 28 năm cằn cỗi, Argentina cuối cùng đã chinh phục được Brazil, và Messi lên đường tới World Cup 2022, lễ đăng quang cuối cùng của anh, với “trọn vẹn sự an tâm”.
“Copa America đã thay đổi cuộc đời anh ấy” Sergio Agüero, một đồng đội và một người bạn lâu năm, nói với ESPN khi Messi tỏa sáng ở Qatar. “Nó đã mang lại cho anh ấy sự sống. Sau Copa America, anh ấy lại vui vẻ ở Albiceleste, giống như khi chúng tôi cùng chơi cho đội U20”
Copa America “giải phóng” Messi
Messi sinh ra và lớn lên ở Rosario, Argentina, nhưng được tạo tác tài năng ở Barcelona, Tây Ban Nha. Khoảng cách về mặt địa lý và văn hóa đã hình thành nên mối quan hệ phức tạp của anh với Argentina. Vào những đêm Catalan cô đơn, khi còn là một thiếu niên nhớ nhà, anh khao khát sự an ủi của Rosario. Anh khao khát được đại diện cho đất nước của mình “muốn hơn bất kỳ ai, giành được một danh hiệu cùng đội tuyển quốc gia”.
Nhưng khi anh lớn lên, từ một thần đồng nhút nhát trở thành một hiện tượng vô song, đất nước của anh lại ngày càng nghi ngờ về sự khác biệt. Người Argentina ngạc nhiên trước tài năng, nhưng họ ngần ngại khi so sánh với Diego Maradona, vị thần vô địch World Cup của họ. Maradona là người của bình dân, một pibe – dân đen – đã vươn lên từ nghèo khó đến vĩ đại, với những khuyết điểm và sự quyến rũ thô lỗ. Messi, thì chơi xuất sắc nhưng vô tư. “Anh ấy giống người Barcelona hơn là người Argentina”, người ta đã nói như vậy.
Thế là họ đều ăn mừng những danh hiệu của anh ở Barcelona, danh hiệu Champions League, những bàn thắng tuyệt vời và Quả bóng vàng, nhưng sau đó họ hỏi: Anh ấy đã làm được gì cho Argentina? Họ đặt kỳ vọng lên đôi vai mảnh khảnh của anh, rồi những lời chỉ trích đã vượt quá tầm kiểm soát.
Nó lần đầu tiên gây ấn tượng với Messi tại World Cup 2010. Nó ập đến với anh một năm sau đó, tại Copa America trên sân nhà. Sau trận thua ở tứ kết trước Uruguay, trận đấu quốc tế thứ 16 liên tiếp của Messi không ghi được bàn thắng, họ đã hú hét. Họ gọi anh là kẻ ngoại quốc và là kẻ “thất bại”. Và lời nói của họ gây tổn thương. Tất cả những điều đó càng làm tăng thêm áp lực và lo lắng, khiến anh dường như bị tê liệt mỗi khi bước lên sân khấu quốc tế.
Agüero nói trong một bộ phim tài liệu gần đây: “Anh ấy đã phải chịu đựng nhiều hơn bất kỳ ai. Mỗi lần như vậy, Messi vào phòng và nhốt mình trong khi những người còn lại đang ăn tối.”
Đến năm 2020 và 2021, sau khi sớm bị loại khỏi World Cup 2018 và Copa America 2019, sự căm ghét và đau lòng đã chuyển thành cam chịu. Hy vọng và ước mơ đã vụt tắt – cho đến khi một giải Copa America khác diễn ra trong bối cảnh đại dịch COVID-19.
Đó là thời điểm Messi đã rất khác trước. Giống như bao sự đè nén biến anh trở thành một hòn đá tảng. Anh ghi bàn hoặc kiến tạo 9 trong số 11 bàn thắng của Argentina trên đường đi đến trận chung kết. Trước khi ra sân ở trận đấu cuối cùng, cậu bé trầm tính, nhút nhát đến từ Rosario đã đứng giữa các đồng đội, nói hùng hồn như một diễn giả, truyền cảm hứng cho mọi người.
Hai giờ sau, anh khuỵu gối và bật khóc khi tiếng còi của trọng tài ấn định chiến thắng 1-0 trước Brazil. Hàng chục đồng đội lao về phía anh và bao bọc anh. Vài phút sau, họ nhấc anh ta lên không trung.
Messi nói: “Nó giống như một giấc mơ, một khoảnh khắc ngoạn mục. Tôi không thể tin được điều đó đã xảy ra”. Trong lễ ăn mừng được tổ chức nhân dịp vòng loại World Cup – đôi mắt anh lại long lanh khi những người hâm mộ yêu mến hát tên anh. Sau này, anh nói trong một bộ phim tài liệu ghi lại chức vô địch của Argentina, “đó là điều đẹp nhất đã xảy ra trong sự nghiệp thể thao của tôi”.
Messi thoải mái và tự tin nâng bước Argentina ở World Cup 2022
Danh hiệu Copa America ấy đã đánh bại mọi thứ. Nó giúp duy trì chuỗi 36 trận bất bại mà Argentina mang đến Qatar. Nó đã truyền cảm hứng cho “Muchachos”, bài hát do người hâm mộ viết và trở thành quốc ca không chính thức của Argentina vào năm 2022.
Danh hiệu Copa America cũng “khiến chúng tôi cảm thấy thoải mái hơn”, Messi nói trước thềm World Cup. “Chúng tôi bình tĩnh hơn, điều này cho phép chúng tôi làm việc theo một cách khác mà không phải lo lắng.”
Mọi thứ sau đó, đã là lịch sử. Là Messi và danh hiệu World Cup cho Argentine lần đầu tiên từ năm 1986. Nó cũng thay đổi cách nhìn của Messi về giai đoạn sau của sự nghiệp. Messi trước đây từng nói rằng World Cup 2022 “chắc chắn” sẽ là kỳ World Cup cuối cùng của anh, nhưng giờ đây anh dường như đang xem xét lại. Anh sẽ dẫn dắt Argentina tham dự một Copa America khác, lần thứ 7 nhưng là lần đầu tiên kể từ khi áp lực biến mất. Bây giờ anh đã được tự do nên dường như Messi quyết tâm tận hưởng từng giây phút cuối cùng của nó. Và sau đó?
“Thời gian sẽ trả lời liệu tôi có tham dự World Cup 2026 hay không” Messi nói vào năm ngoái và cũng vừa nhắc lại. vào tháng này. Anh thích tránh “nghĩ tới hai hoặc ba năm nữa”, vì hiện tại quá huy hoàng; bởi vì đồng đội của anh rất hạnh phúc, và bởi vì fútbol – bóng đá rất thú vị. Messi nói: “Sau nhiều năm đau khổ, giờ đây chúng tôi đang trải qua một khoảnh khắc đặc biệt mà tôi chưa từng trải qua trước đây, tôi muốn tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất”.
Hồ Việt.
Nguồn: Báo Sài Gòn Giải Phóng
Leave a Reply